hai con người một cuộc đời

Sau khi lấy vợ là đại gia hay con của gia đình giàu có, một số sao nam có cuộc sống hôn nhân viên mãn, tình cảm vợ chồng gắn bó keo sơn, nhưng cũng có người không dám gọi một tiếng "vợ" sau nhiều thập kỷ chung sống. Nhiều người thường nói: "Phụ nữ hơn nhau ở Dưới đây là 4 phẩm chất mà một người cần thủ giữ và tu dưỡng để không phạm phải sai lầm lớn trong cuộc đời. (Ảnh minh họa: Alessandro Ricciardini, Shutterstock) 1. Giữ chữ tín, người bất tín sao làm được việc? Luận Ngữ giảng: "Người không đáng tin cậy, làm sao Cuộc Đời Là Một Giấc Mơ Sưu tầm Cuộc đời là một giấc mơ Là ngôi nhà tạm là bờ nghỉ chân Là nơi hồn gởi xác thân Là nơi hồn sẽ lìa trần thế gian Là nơi cõi ảo mơ màng Là nơi hơi thở khi tàn mới thôi Là nơi cuối nẻo chân trời Là nơi tạo kiếp luân hồi đổi thay Bí Kíp Làm Thơ Sưu tầm Làm thơ mình vốn không quen Nhưng vì…muốn quá nên xen một bài - Bảo Chung có tên thật là Nguyễn Văn Lâm, anh sinh vào ngày 4 tháng 8 năm 1955, anh chính là một diễn viên hài thuộc người Việt Nam, Cuộc đời của Bảo Chung - Khởi nghiệp bắt đầu từ bộ môn cải lương giống như các nghệ sĩ hài gạo cội khác tại miền Nam như là Bảo Bé tài năng lắm, sau này rất dễ nổi tiếng. 8. Sinh giờ Mùi (13h00 - 15h00) Xem vận mệnh cho con theo giờ sinh thấy bé sinh gờ Mùi là người thích thể thao, thể chất tốt, vóc dáng từ trung bình đến cao, tính tình tương đối điềm đạm, vâng lời cha mẹ và cư xử lễ phép với Site De Rencontre Pour Chauffeur Routier. Ngày 10/6, theo thông tin từ UBND xã Thanh Tùng huyện Đầm Dơi, tỉnh Cà Mau, trên địa bàn vừa xảy ra vụ chết người, nghi bị ngộ độc rượu. Theo thông tin ban đầu, vào chiều 6/6, ông SN 1954 cùng SN 1970 nhậu tại nhà ông SN 1973 - cùng ngụ xã Thanh Tùng, khoảng 1 lít rượu. Sau đó, ông T. và ông N. ra về. Một người đang được điều trị tại Bệnh viện Đa khoa Cà Mau Ngày 8/6, ông Đ. có biểu hiện ngủ li bì nên gia đình có đưa đến Trạm Y tế xã Thanh Tùng để thăm khám. Tại đây, ông Đ. được bác sĩ ở Trạm Y tế cho thuốc về nhà uống. Đến ngày 9/6, ông Đ. thấy mệt trong người được gia đình đưa đến Bệnh viện Đa khoa huyện Cái Nước để điều trị. Nhưng khi đến Khoa Cấp cứu, bác sĩ thông báo ông Đ. đã tử vong. Về phần ông sau khi nhậu về có biểu hiện nôn ói, tiêu chảy. Đến sáng 9/6, ông được gia đình đưa đến Bệnh viện Đa khoa Cà Mau để cấp cứu và đang được theo dõi tích cực. Còn ông cũng được bác sĩ yêu cầu lấy máu xét nghiệm để theo dõi. Bước đầu, những người nhậu cùng ông Đ. đang điều trị tại bệnh viện được bác sĩ chẩn đoán ngộ độc cồn công nghiệp methanol. “Thế Huân chờ một chút! Quan Lâm cậu ta còn đang ở trong phòng cấp cứu…” Lộc Hàm nhanh dừng lại cước bộ, ngăn lại Thế Huân đang muốn rời đi.“Nhưng mà…” Thế Huân đau lòng Lộc Hàm bị Quan mẫu tùy ý hạ nhục, ánh mắt bất mãn hướng nhìn về phía Quan mẫu.“Em không sao. Chờ xác định Quan Lâm không có việc gì, chúng ta mới đi được không!?” Lộc Hàm lắc đầu, thấp giọng cầu xin Thế Huân.“Được rồi…” Thế Huân thở dài, vốn không nghĩ sẽ xen vào chuyện sống chết của Quan Lâm nữa, chỉ bởi vì sợ Lộc Hàm lo lắng mới đáp ứng lưu lại.“Giả hảo tâm!” Quan mẫu nghe được hai người đối thoại, thần tình khinh thường hừ lạnh một Huân không phản ứng lại Quan mẫu nữa, dắt Lộc Hàm đi đến ghế dài bên cạnh ngồi xuống. Anh cởi áo khoác khoát lên người Lộc Hàm, ôm lấy bả vai hắn để cậu dựa vào trong ngực mình. Lộc Hàm lúc tối bị Thế Huân giằng co đến quá nửa đêm, chưa ngủ được bao lâu lại phải vội vã đến bệnh viện, hiện tại mệt đến hốc mắt đều muốn đen. Thế Huân đau lòng, trong lòng đặc biệt hối hận vì đã đến bệnh viện xem Quan Lâm.“Bệnh nhân đã qua cơn nguy hiểm, người nhà có thể vào thăm.” Phòng phẫu thuật được đẩy ra, bác sĩ đi ra tuyên bố Quan Lâm qua khỏi nguy hiểm.“Quan Lâm!” Cha mẹ của Quan Lâm lập tức vọt vào.“Chúng ta cũng vào xem đi.” Lộc Hàm theo ghế trên đứng lên, cùng Thế Huân nhanh chóng đi vào phòng phẫu thuật.“Quan Lâm, sao con ngốc nghếch như vậy, con nếu có chuyện gì thì mẹ biết tính sao đây…” Quan mẫu chạy tới giường bệnh ôm lấy Quan Lâm, thất thanh khóc rống.“Thế Huân…” Quan Lâm vẫn chưa để ý tới mẹ mình đang khóc, ánh mắt thẳng ngoắc nhìn chăm chú Thế Huân đang đứng phía Huân vẫn chưa tính đi qua, nhưng bị Lộc Hàm ở bên cạnh đẩy vài cái mới nhích bước, anh dắt Lộc Hàm cùng đi đến trước giường bệnh.“Thế Huân Thế Huân… Chúng ta tiếp tục cùng một chỗ được không…” Quan Lâm dùng bàn tay quấn đầy băng gạt bắt lấy cánh tay Thế Huân.“Quan Lâm, lúc trước tôi đã nói rất rõ ràng, chúng ta hiện tại đã không còn bất kỳ quan hệ nào, cũng không có khả năng một lần nữa cùng một chỗ.” Thế Huân không có biện pháp bỏ bàn tay đang bị thương của Quan Lâm ra, nhưng cũng lập tức cự tuyệt yêu cầu của hắn.“Thế Huân…” Quan Lâm nước mắt chảy dài, gắt gao nắm lấy tay Thế Huân không buông.“Quan Lâm nhà chúng ta bị các người hại thành ra như vậy, ngươi là kẻ thứ ba còn có mặt mũi mà đứng ở chỗ này sao!?” Quan mẫu chịu không nổi con trai của mình đáng thương, bắt đầu đối Lộc Hàm châm chọc khiêu khích.“Con không phải là kẻ thứ ba! Con chưa bao giờ xen vào tình cảm của Thế Huân và Quan Lâm, lúc họ còn đang quen nhau, Thế Huân căn bản là chưa biết đến con. Con là sau khi họ chia tay, mới cùng Thế Huân cùng một chỗ. Con biết điều kiện của mình so ra đều kém Quan Lâm, nhưng mà chỉ cần Thế Huân còn yêu con, con liền nhất định không buông tay!” Lộc Hàm giữ chặt Thế Huân đang muốn ra mặt vì mình, cũng không thể cả đời đều đứng ở phía sau Thế Huân để anh bảo vệ. Cậu tiến lên một bước, không kiêu ngạo không siểm nịnh nhìn Quan mẫu, cùng Thế Huân mười ngón giao triền, vô cùng vững vàng nói ra suy nghĩ của mình.“Ngươi…” Quan mẫu bị nghẹn cứng họng nói không ra lời.“Lộc Hàm, anh yêu em.” Thế Huân nắm chặt tay Lộc Hàm, khẳng định tình yêu của mình.“Thế Huân, chúng ta về nhà.” Lộc Hàm nhếch lên khóe môi, trên mặt lộ ra một nụ cười ôn nhu nhất.“Được, chúng ta về nhà.” Thế Huân gỡ ra bàn tay còn đang nắm chặt cánh tay mình của Quan Lâm ra, dắt Lộc Hàm rời khỏi phòng bệnh.“Đều tại mẹ! Đều tại mẹ lúc trước giả bệnh hại con và Thế Huân chia tay! Vậy mẹ hiện tại lặp tức bị bệnh nan y đi, ngày mai con liền kết hôn với phụ nữ sinh cháu ẹ!” Quan Lâm vừa thấy Thế Huân đi mất, hổn hển hướng mẫu thân đại phát giận.“Con…” Quan mẫu tức đến hai mắt trợn trắng, lấy hơi lên thiếu chút nữa té xỉu xuống phòng bệnh mẹ con Quan Lâm tranh cãi ầm ĩ cũng không quan hệ đến hai người, Thế Huân và Lộc Hàm cùng nhau trở về căn nhà ấm áp của cả hai.“Ngô…” Hai người vừa mới vào cửa, Thế Huân liền bị Lộc Hàm nhào vào trong ngực cấp tốc hôn môi mềm mại thiếp lên, Thế Huân lập tức hé miệng để cho đầu lưỡi của Lộc Hàm thẳng tiến vào trong miệng mình, hai người ôn nhu mà triền miên dây dưa cùng một tay Lộc Hàm hoàn trụ lấy cổ Thế Huân, đem thân thể nhít lại càng rằng cách một lớp quần áo thật dày, nhưng Thế Huân vẫn có thể cảm giác được tần suất tim đập của Lộc Hàm và mình.“Thế Huân, em yêu anh…” Nụ hôn chấm dứt, Lộc Hàm thiếp nhẹ lên môi Thế Huân, bất giác nói ra một câu, mỗi một chữ đều rõ ràng vô cùng.“Lộc Hàm, em vừa nói yêu vừa hôn anh, anh sẽ nhịn không được đâu… Hậu mặt còn đau hay không!? Bằng không chúng ta tiếp tục…” Lộc Hàm khó có dịp chủ động làm cho Thế Huân nhịn không được nghĩ muốn trêu đùa cậu. Đương nhiên Thế Huân cũng là nói ngoài miệng mà thôi, nhìn sắc mặt mệt mỏi cùng đôi mắt thâm đen của Lộc Hàm, anh cũng không nỡ để cậu phải mệt mỏi thêm.“Ân… được.” Lộc Hàm cảm giác mình đích xác rất mệt, nhưng mà lại không đành lòng cự tuyệt Thế Huân, do dự một chút liền nhẹ nhàng gật đầu.“Lộc Hàm, em cứ nghe lời như vậy sẽ làm anh hư đó. Chúng ta hiện tại đi ngủ trước, chờ em nghỉ ngơi rồi, anh muốn đem tất cả các tư thế tối nay làm làm một lần…” Lộc Hàm nhu thuận làm cho trong lòng Thế Huân vừa cảm động lại đau lòng. Gây sức ép cả đêm, Thế Huân nghĩ hiện tại nên để Lộc Hàm hảo hảo ngủ một giấc. Ôm lấy vai cậu nhỏ giọng đùa giỡ cùng nhau trở về phòng ngủ. Nhiều năm trong nghề, luật sư Hà Trọng Đại đã tư vấn pháp lý, hỗ trợ cho hàng nghìn vụ ly cặp vợ chồng khi quyết định đường ai nấy đi thường tìm đến luật sư Đại để giải quyết các vấn đề về con cái, phân chia, tranh chấp tài ít trường hợp đưa ra quyết định ly hôn sau khi phát hiện ra bạn đời phản bội, ngoại tình. Thái độ của đa số người chồng, người vợ trong trường hợp này là khá bất mãn và thường muốn nhận được phần tài sản lớn hơn. Tuy nhiên, cũng có những trường hợp hi hữu khiến luật sư Đại bất ly hôn, các cặp vợ chồng tìm đến luật sư để giải quyết các vấn đề liên quan đến con cái, phân chia tài sản Ảnh minh họa Sohu.Trong cuộc trò chuyện với phóng viên Dân trí, luật sư Hà Trọng Đại kể về vụ ly hôn của một nữ đại gia Hải đại gia năm nay ngoài 50 tuổi. Bà và chồng từng có một hành trình khởi nghiệp khá gian nan, vất vả. Hai vợ chồng sinh ra và lớn lên ở một tỉnh miền núi phía có một công ty nhỏ về khoáng sản nhưng sau đó vì làm ăn khó khăn, cả hai quyết định giải thể, ôm số vốn ít ỏi đến Hải Phòng đầu tư."Nhờ nắm bắt xu thế về xuất nhập khẩu, lại nhanh nhạy, cả hai nhanh chóng phất lên. Có tiền, họ đầu tư mua đất đai, xây khách sạn kinh doanh. Nhưng tiếc rằng, khi ngỡ có trong tay mọi thứ, tiền bạc, tài sản, con cái, hạnh phúc gia đình thì người vợ lại phát hiện ra chồng có nhân tình", luật sư Đại mọi chuyện vỡ lỡ, họ không ly hôn nhưng chồng chuyển ra ngoài sống riêng. Người vợ ở lại căn nhà cũ chăm sóc 3 đứa con 1 trai, 2 gái. Các con sau này đều lần lượt đi du nhiều năm, bà vờ như làm ngơ cuộc sống trăng hoa bên ngoài của chồng. Họ chỉ gặp gỡ nhau tại công ty và trao đổi các vấn đề trong công việc. Dẫu vậy, bà vẫn biết hết ông đã hoặc đang chung sống với ai, có con riêng hay chưa."Người vợ biết chồng có 3 cô bồ. Mỗi cô đều được chồng bà mua cho một căn biệt thự. Họ sống với nhau như vợ chồng và có con riêng", luật sư Đại nhiều năm, dù không chung sống cùng chồng nhưng bà vẫn giữ tròn đạo hiếu, chăm lo mọi việc đôi bên gia đây ít lâu, khi các con đều đã đi du học về, nữ đại gia mới quyết định ly hôn."Tôi hỏi bà vì sao lại lựa chọn ly hôn vào thời điểm này, bà trả lời rằng vì cảm thấy đây là thời điểm thích hợp nhất. Bà muốn dành một phần tài sản cho các con có vốn liếng làm ăn", vị luật sư nhớ kiểm kê tài sản, thực hiện các thủ tục hồ sơ giấy tờ cho nữ đại gia này, luật sư Đại không khỏi bất ngờ khi biết hai vợ chồng họ sở hữu khối tài sản khổng lồ. Cả hai có công ty, nhiều bất động sản và đặc biệt việc kinh doanh rất tốt, không nợ nần luật sư Đại hỏi nữ đại gia muốn được chia bao nhiêu % tài sản sau ly hôn, bà khẳng định chỉ muốn nhận đủ phần theo quy định của pháp luật, hoặc thậm chí có thể ít hơn một chút cũng không sư Đại nhớ mãi lời tuyên bố của nữ đại gia Hải Phòng và cuộc gặp gỡ tại nhà riêng của kể "Một hôm, tôi đến nhà để hoàn thiện một số thủ tục giấy tờ. Trước mặt các con, bà tuyên bố trong số tài sản mình nhận được sau ly hôn, một nửa bà sẽ chia đều cho 3 con để các con có vốn làm còn lại, bà sẽ để dành làm khoản dự phòng. Trong trường hợp người chồng có sa cơ lỡ vận, làm ăn thất bát hay gặp điều gì bất trắc, bà sẽ đưa cho các con khoản tiền đó để các con hỗ trợ bố vượt qua khó khăn".Đặc biệt, nữ đại gia không quên căn dặn các con, dù trong bất cứ hoàn cảnh nào thì vẫn phải yêu thương và kính trọng bố. Tình cảm của bố mẹ đứt đoạn là do cả hai không có nhiều năm chồng ngoại tình, nữ đại gia mới quyết định ly hôn Ảnh minh họa Freepik.Qua cách nói chuyện, vị luật sư cảm nhận rõ được khí chất của một người kinh doanh tài ba cũng như một người mẹ yêu thương con cái hết lòng và một người vợ sống rất có tình quyết nhiều vụ ly hôn của những cặp vợ chồng giàu có, luật sư Hà Trọng Đại từng chứng kiến không ít vụ tranh chấp tài sản phức tạp. Khi không còn tình cảm, nhiều người dễ có những quyết định lạnh lùng và càng muốn mình chiếm ưu thế khi ly nhiên, quyết định của nữ đại gia khiến anh vô cùng bất ngờ. Một số đồng nghiệp cùng văn phòng hỗ trợ anh trong vụ án cũng cảm thấy khó phía quan điểm của người chồng, luật sư Đại cho biết, ông đồng ý ly hôn. Về phần phân chia tài sản, ông lựa chọn phương án hòa giải, tự thỏa thuận giữa đôi sư Hà Trọng Đại trong một phiên tòa Ảnh NVCC.Từ câu chuyện của nữ đại gia cùng nhiều vụ việc khác, luật sư Đại nhận thấy một điều rằng, đa phần phụ nữ khi bước vào hôn nhân, luôn đặt chồng con là ưu tiên số một của cuộc đời đặt chồng con lên trên sự nghiệp, cuộc đời, thanh xuân của mình. Khi chia tay chồng, họ vẫn có cách hành xử rất văn minh, tình nghĩa với người đã đồng hành cùng mình trong một quãng đường này giúp hai người chia tay trong êm đẹp và giữ được những ấn tượng tốt về nhau cũng như mối quan hệ hài hòa sau này khi mà họ vẫn còn những đứa con chung. "Cả cuộc đời của cha chỉ có hai người con gái, cả hai là thứ quý giá nhất đối với cha dù ở bất kì thời điểm nào. Cha làm sao kể con nghe đây, làm sao cha có thể kể cho con nghe được những giông bão cuộc đời và khó khăn dồn dập đến với cha. Làm sao cha có thể kể con nghe được cha đã đi qua từng đoạn đường thử thánh chông gai nào, làm sao có thể kể cho con nghe được cuộc đời của một người thừa kế và khắc nghiệt của xã hội. Là con của một vị Vua đôi khi nó lại mang quá nhiều khó nhọc đến với với hai con, cha chỉ có thể cho hai con một danh xưng xứng đáng và ngôi vị thừa hưởng, cha không thể mang đến cái được gọi là "quyền tự do". Cha thương hai con nhưng cha không thể làm gì hơn, cha thương hai con hơn bất cả thứ gì cuộc đời này cha không thể chứng kiến từng bước con đi qua bao đoạn đường nhưng cha sẽ luôn đồng hành cùng con qua những bước chân con đi. Cha có thể là vì sao không chiếu sáng nhưng con phải là vần trăng rực rỡ"kingfelipevi ducvuataybannnha princessleonor nuvuongtaybannha🇪🇸 infantasofia congchuataybannha👑 tinhchacon leonor🎇 Rượu say dễ loạn tinh, vào một ngày hắn say rượu đã lên giường với người đàn ông mà hắn thầm thương trộm nhớ mười năm. Nhưng đáng buồn là sau khi tỉnh dậy hắn bị người kia hiểu lầm là trai bao, cũng bắt đầu một hợp đồng bao dưỡng được ký kết giữa hai người về sống cùng nhau. Hắn cam tâm tình nguyện vì người đàn ông này mà trả giá hết thảy, lại bởi vì một chút hiểu lầm bị người đàn ông này không chút lưu tình đuổi ra khỏi nhà. Hiểu lầm cởi bỏ, loại tình cảm yêu thương lại dấy lên, tra công hối hận không thôi, dùng trăm phương nghìn kế để một lần nữa có thể ôm mỹ nhân về nhà… “Lâm, Lâm, chúng ta hãy cùng cha mẹ của em nói chuyện một lần nữa, họ nhất định sẽ hiểu và đồng ý để chúng ta sống chung. Còn đứa con, chúng ta có thể nhận nuôi một đứa, sau này cũng sẽ kêu họ là ông nội bà nội…” Thế Huân nắm chặt tay Quan Lâm, biểu tình vô cùng bối rối, đến nói năng cũng có chút lộn xộn. “Thế Huân, không giống nhau! Huyết nùng vu thủy = một giọt máu đào hơn ao nước lã! Nhà anh còn có anh trai anh, nhưng cha mẹ em chỉ có một đứa con trai là em. Mẹ em được chuẩn đoán bị bệnh ung thư, bà khóc lóc nói muốn khi còn sống thấy được em lấy vợ sinh con, có thể nghe cháu ruột của mình kêu một tiếng bà nội. Thế Huân, em yêu anh, nhưng bất hiếu hữu tâm, vô hậu vi đại, em không thể vứt bỏ mẹ em không để ý. Nếu em đồng ý, bà sẽ thỏa mãn được ý nguyện cuối cùng, nói không chừng còn có thể sống thêm năm ba năm nữa, vì vậy em chỉ có thể bỏ qua tình yêu của anh. Thế Huân, chúng ta chia tay đi…” Quan Lâm khe khẽ thở dài, kéo ra từng ngón từng ngón một bàn tay của Thế Huân đang nắm chặt lấy tay mình. “Không! Lâm, anh không đồng ý chia tay! Em nghe anh nói, hãy nghe anh nói…” Thế Huân lần thứ hai bắt lấy tay Quan Lâm, trong lòng lo lắng muốn chết nhưng lại lắp bắp không biết phải nói cái gì mới giữ chân Quan Lâm lại được. “Thế Huân, thực xin lỗi. Hôm nay mẹ em an bày em đi coi mắt, thời gian cũng đã sắp đến. Em đi trước, tạm biệt, quên mất, có lẽ sau này cũng sẽ không gặp lại nữa, vậy cứ nói vĩnh biệt đi. Hy vọng sau này anh tìm được một đối tượng tốt, chúc anh hạnh phúc!” Quan Lâm từ ghế dài đứng lên, tàn nhẫn đẩy tay Thế Huân ra, cũng không quay đầu lại liền rời đi. “Lâm, Lâm, Lâm…” Thế Huân thì thào nói nhỏ, bàn tay trống rỗng rốt cuộc không bắt được gì… Thế Huân cùng Quan Lâm, hai người đàn ông ở cùng một chỗ năm năm, cũng xem như là một khoảng thời gian khá dài đi, anh còn tưởng mình có thể cùng Quan Lâm thiên trường địa cửu, dù không thể kết hôn nhưng cũng có thể vĩnh viễn sống cùng nhau. Năm năm qua, mọi tình cảm của Thế Huân đều đặt trên người Quan Lâm. Thật cẩn thận giữ gìn đoạn tình cảm này, vậy mà đến cuối cùng cũng không thoát khỏi kết cục phải chia tay. Mà tựa như Quan Lâm đã nói, bất hiếu hữu tam, vô hậu vi đại. Mẹ Quan Lâm bị chuẩn đoán có bệnh ung thư liền dùng cớ này ép Quan Lâm kết hôn, Quan Lâm không thể trơ mắt nhìn mẫu thân mình chết đi, chỉ có thể nhẫn tâm cùng Thế Huân chia tay, anh có níu kéo cũng không có kết quả. Hơn nữa anh thật có lý do không phải lo lắng như Quan Lâm, anh trai anh sớm đã cưới vợ sinh con, cha mẹ anh từ sớm đã được ẳm cháu, nhưng Quan Lâm chỉ có một em gái, như vậy tính ra đối với mẹ Quan Lâm có điểm không công bằng. Thế Huân trong lòng càng nghĩ càng chua sót, bưng ly rượu lên uống một hơi cạn sạch. Trong quán rượu tiếng nhạc điếc tai nhức óc, khiêu vũ có, nói chuyện phiếm cũng có, tiếng người ồn ào, không ai nhận ra ở một góc sáng sủa có một nam nhân thương tổn đang dùng rượu giải sầu. “Mân Thạc, tôi phải về nhà, nếu còn không về mẹ tôi sẽ không cho tôi vào cửa.” Âm thanh xung quan quá lớn, Lộc Hàm chỉ có thể xé cổ họng đối người ngồi đối diện hô to. “Lộc Hàm, cậu đã ba mươi tuổi, sau nhà cậu còn quy định giờ về, mẹ cậu chắc không xem cậu là đứa trẻ ba tuổi mà chăm đi, hèn gì nhiều năm như vậy còn chưa có bạn gái. Không nên về sớm như vậy, tôi hôm nay khó khăn lắm mới gạt được mẹ cậu mang cậu đến quán bar này trải nghiệm, uy uy, cậu mau nhìn, cô gái bên kia trông thế nào!?” Mân Thạc ngồi ở ghế dựa, ánh mắt bắn ra bốn phía, nói vài câu khó nghe với Lộc Hàm, rồi đột nhiên hưng phấn phát mạnh vào cánh tay cậu. “Cậu cũng biết nhà tôi chỉ có hai mẹ con, để bà ở nhà một mình tôi không yên tâm, nên về vẫn hơn.” Lộc Hàm căn bản không có hứng thú nhìn cô gái nào, lại nhắc đến việc đi về. “Biết rồi, biết rồi, cậu chờ tôi một chút.” Mân Thạc trả lời lấy lệ một câu với Lộc Hàm, liền bưng ly rượu hướng cô gái đằng kia đi đến. Mời các bạn đón đọc Hai Con Người, Một Cuộc Đời của tác giả Vạn Sắc.

hai con người một cuộc đời